CHỐNG LẠI NHÀ CHỒNG HÃM TÀI – Chương 2

Nhưng lão chồng khốn nạn không chỉ phớt lờ tôi mà còn tỏ vẻ chán ghét:

 

“Phương Hiểu Ngọc, cô đúng là loại đàn bà lăng loàn!”

 

“Sao cô dám cởi quần áo trước mặt nhiều người như vậy…"

  Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!

Tôi cố gắng giải thích:

 

“Mẹ anh bảo em dùng sữa mẹ để cứu em trai anh mà!”

 

Nhưng chồng tôi không chịu lắng nghe, hắn còn nói:

 

"Tôi chỉ biết cô tự cởi quần áo, làm lộ ra cả nửa bộ ngực…"

 

“Giờ thì hay rồi, tất cả mọi người trong nhà máy đều đã nhìn thấy cơ thể của cô!”

 

"Cô hại tôi không có mặt mũi mà ra ngoài, nhanh ký tên vào đơn ly dị đi!"

 

“…”

 

Hết cách, tôi đành khóc lóc chạy đến nhà máy để tranh luận với em chồng.

 

Nhưng tên cầm thú đó đã thú nhận với tôi rằng vết bỏng mà hắn ta phải chịu lúc đó không hề nghiêm trọng chút nào, hắn chỉ giả vờ mà thôi!

 

Hắn luôn thèm thuồng chị dâu của mình nên mới cố tình kiếm cớ để nhìn trộm tôi.

 

Và hắn đã bắt đầu quay màn hình điện thoại từ trước rồi!

 

“Chị dâu, tối nào em cũng phải xem video đó trước khi đi ngủ đấy!”

 

“Bây giờ, cuối cùng em cũng có thể chạm vào đồ thật rồi…”

 

Hắn cười một cách t.ụ.c t.ĩ.u, muốn nhào đến cởi áo của tôi ra.

 

Tôi hoảng hốt bỏ chạy ngay lập tức.

 

Nhưng ánh đèn trong nhà máy không đủ sáng để tôi tìm đường chạy thoát.

 

Trong lúc tranh chấp, em chồng đã vô tình đẩy tôi vào lò nung nhiệt độ cao!

 

Tôi bị sống sờ sờ mà tan chảy ra, chec không toàn thây…

 

3.

Sau khi chec, linh hồn tôi trôi dạt khắp nơi. Khi đó tôi mới biết được, thì ra chồng tôi đã ngoại tình từ khi tôi còn mang thai!

 

Người phụ nữ đó tên là Chu Tố Cầm, làm việc tại một tiệm rửa chân trong thành phố.

 

Chồng tôi mê mẩn vẻ đẹp của cô ả, không chỉ không chê cô ta mà còn lén lút để cho cô ta có thai!

 

Tôi vừa qua đời thì bọn họ nhanh chóng kết hôn…

 

Nhưng chồng tôi không biết rằng, linh hồn của tôi ở trên trời có thể nhìn thấy rõ ràng – Chu Tố Cầm đã mắc bệnh giang mai từ lâu. Cô ta muốn phá thai nhưng lại không nỡ từ bỏ một kẻ ngu xuẩn như chồng tôi để có cuộc sống tốt hơn, cho nên vẫn luôn trì hoãn…

 

Mãi cho đến khi tôi nhìn thấy cô ta cố gắng dùng thìa đã dính bệnh giang mai của mình để cho con gái tôi uống sữa bột, tôi tức giận đến mức lập tức sống lại!

 

Vậy nên tôi mới có một cơ hội làm lại từ đầu.

 

4.

 

Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng vượt qua nỗi đau trong lòng.

 

Tôi giữ c.h.ặ.t t.a.y của mẹ chồng, không cho bà ta vén áo tôi lên, lại ngượng ngùng nói với bà:

 

"Mẹ, con hết sữa rồi. Hôm nay con đã vắt sạch sữa trước khi ra ngoài…"

 

Mẹ chồng trợn mắt chửi ầm lên:

 

"Tao không tin!"

 

"Ngực của mày còn căng như vậy cơ mà!"

 

Bà ta vừa nói xong, một số người đàn ông lập tức nhìn về phía tôi với ánh mắt cực kỳ d.â.m ô.

 

Tôi kìm nén cơn tức giận trong lòng, cố gắng nhìn về phía cửa xe, muốn tìm cơ hội để xuống xe ngay.

 

Nhưng tôi không ngờ rằng, Chu Tố Cầm cũng đang ngồi trên chuyến xe này!

 

Bụng của cô ta đã to lên.

 

Có lẽ cô ta đã mang thai khoảng năm, sáu tháng!

 

Chu Tố Cầm chú ý tới ánh mắt của tôi, cô ta vội vàng quay mặt sang chỗ khác.

 

Tôi đoán, chắc hẳn là chồng tôi đã từng cho cô ta xem ảnh gia đình.

 

Cô ta đã nhận ra tôi!

 

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com