Chương 184: Uy lực của Hồng Viêm

Mạc phàm hít vào từng ngụm, từng ngụm khí. Lúc này hai mắt của hắn nhìn chằm chằm vào con nữ yêu nhe răng trợn mắt kia.

Con nữ yêu này cũng giống như con nữ yêu kia. Trên người của nó cũng được bao phủ một lớp vảy cá. Lớp vảy cá của con nữ yêu này phát ra ánh sáng màu xanh vàng. Nếu như so sánh với lớp vảy cá màu xanh mà Mạc Phàm nhìn thấy lúc trước thì nó cũng tựa tựa như nhau.

Cũng may hắn đã đạt tới Trung cấp Ma Pháp sư. Vì vậy năng lực cảm ứng của hắn mạnh hơn trước kia rất là nhiều. Nếu không lúc nãy hắn chắc chắn đã bị con nữ yêu này nhảy từ trên xuống đấm một phát vỡ mõm, mạng nhỏ không còn rồi.

Tốc độ con nữ yêu màu xanh vàng này cũng không có chậm. Mặc dù nó không mạnh bằng hai con yêu quái do vợ chồng nhà kia biến thành. Nhưng lực chiến đấu của nó e rằng không kém mấy con Hắc Súc Yêu hắn gặp ở Bắc Thành lúc trước là mấy!!

Tốc độ con nữ yêu này cũng tương tự như bọn Hắc Súc Yêu. Nó cũng có hai tay trước bén nhọn như bọn Hắc Súc Yêu kia. Lúc trước thời điểm Mạc Phàm né tránh bọn Hắc Súc Yêu tấn công mình. Hắn vẫn bị mấy cái móng tay dài ngoằng kia chạm nhẹ vào người. Kết quả là vai hắn xuất hiện một vết thương.

Cũng may vết thương đó không có sâu, chưa cắt tới động mạch… Nếu như hắn bị cắt trúng động mạch thì khi đó máu của hắn đã chảy đầm đìa, không ngừng nghỉ rồi!

” Ngon thì tới đây! Để Mạc Phàm gia gia ta xem người có bản lĩnh như thế nào?”

Mạc Phàm đứng ở cửa cầu thang, buông lời khiêu khích.

Con nữ yêu xanh vàng này hình như nghe hiểu được tiếng người. Nó kêu lên một tiếng rất là sắc bén rồi nhanh chóng phóng vút tới chỗ Mạc Phàm đang đứng.

Thủ đoạn tấn công của con nữ yêu xanh vàng này rất là giảo hoạt. Nó đang còn xông tới đánh đột nhiên chuyển hướng sang vị trí khác, từ bên trái nhảy sang bên phải. Rồi sau đó nó mượn lan can trên vách tường nhảy sang hướng khác nữa, hòng làm nhiễu loạn tầm mắt Mạc Phàm.

“Bản lĩnh quá kém!”

Nếu là ngày trước, loại tốc độ này đối với Mạc Phàm mà nói quả thật hắn đối phó có chút khó khăn.

Thế nhưng lúc này, hắn có thể hoàn thành kỹ năng ma pháp sơ cấp trong nháy mắt. Cho nên hắn cũng không cần vội vàng ra tay sớm quá làm gì. Hắn chờ đợi nữ yêu xanh vàng này lộ rõ ý đồ công kích của mình rồi hắn tấn công lại cũng không muộn!

“Hạp ~~~~~~!!!”

Con nữ yêu xanh vàng kia như tìm ra được sơ hở của Mạc Phàm. Nó liền phóng tới đem móng vót sắc bén hướng về phía cổ Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhanh nhẹn tránh sang bên cạnh. Đồng thời trên tay phải của hắn liền xuất hiện ấn ký Lôi Ấn. Cái ấn ký này không biết xuất hiện từ lúc nào mà nó đang còn nổ toán loạn.

“Lôi Ấn – Nộ Kích!”

Mạc Phàm phóng thích Lôi Ấn về phía con nữ yêu xanh vàng ở trước mặt kia. Một chưởng phóng ra, vô số Lôi điện điên cuồng nhào tới thân thể con nữa yêu xanh vàng kia.

Lôi điện hung hăng, bao trùm khắp người con nữ yêu xanh vàng. Nó chui vào trong da thịt con nữ yêu xanh vàng, đánh cho nó tê dại hết cơ thể.

” Hồng Viêm – Hỏa Tư – Bạo Liệt!!!”

Nữ yêu xanh vàng đang còn bị tê liệt rơi từ trên cao xuống do Lôi Ấn cuồng mãnh đánh trúng vào người thì ở tay trái Mạc Phàm đã xuất hiện một ngọn lửa đỏ rực!!

Ngọn lửa Hồng viên cực nóng lao tới trước mặt con nữ yêu xanh vàng, nổ tung ầm ầm. Sóng nhiệt nuốt trọn cả cơ thể nó, oanh cho cơ thể nó thủng lổ chỗ, lở loét khắp người. Lực nổ tung đánh bay con nữ yêu xanh vàng ra ngoài xa.

” Ầm Ầm……”

Ở lối vào nổ tung, chấn động từng hồi.

Mạc Phàm cũng bị dư chấn của vụ nổ đẩy lùi về phía sau vài mét. Vạt áo của hắn bị sóng nhiệt thổi lên bay phấp phới.

Mạc Phàm nhìn chăm chú vào con nữ yêu xanh vàng bị đánh bay ra xa kia. Lúc này hắn cảm ứng thấy con nữ yêu này không còn chút khí tức nào nữa. Vì vậy việc nó bò dậy được là điều không thể.

” Uy lực của Hồng Viêm quá là bá đạo. Một đòn Hỏa Tư – Bạo Liệt đã tiêu diệt con yêu quái này ngay lập tức rồi.”

Mạc Phàm rảnh rỗi bóp cái ” tách” ngọn lửa nho nhỏ trên lòng bàn tay, rồi cười tươi nói.

Thực lực con nữ yêu xanh vàng này có lẽ không kém bọn Hắc Súc Yêu là bao. Nhớ ngày đó, hắn đối phó với cái đám Hắc Súc Yêu có thực lực tương đương với con nữ yêu này khổ sở vất vả bao nhiêu. Nếu như lúc đó hắn có Lôi Ấn – Hồng Viêm – Bạo Liệt thì có lẽ cái bọn Hắc Súc Yêu kia hắn cũng chỉ một đòn là giết chết hết bọn nó!!

Mạc Phàm bước tới bên cạnh nữ yêu xanh vàng này. Hắn phát hiện thấy lớp vảy cá của con nữ yêu xanh vàng bị lở loét kia bắt đầu rách ra.

Không tới vài giây đồng hồ, lớp vảy này liền bị bóc ra hết. Một lớp dịch từ trong đó chảy ra. Một cánh tay có lớp da tái nhợt từ từ trơn tuột ra ngoài.

Lột da!

Loại tình huống khôi phục này giống ý đúc vị nam chủ nhân ngày trước. Quả thật Linh Linh nói không sai. Sau khi hắn đem con yêu quái đã lột da thành công kia giết chết thì bọn họ sẽ khôi phục về bộ dạng như lúc ban đầu.

” Ta….. nước…. nước….”Một cô gái có chiếc đầu dính đầy dịch từ trong cái xác kia với tay kêu lên.

Khuôn mặt cô gái này tái nhợt tới cực điểm. Đôi môi của nàng khô nứt ra. Hai con mắt to tròn khủng hoảng, trợn trừng lên nhìn vào Mạc Phàm. Nàng hi vọng Mạc Phàm có thể giúp nàng thoát khỏi nỗi thống khổ do bị ký sinh yêu ma kia hành hạ.

Mạc Phàm thấy một cô gái đẹp như hoa như nguyệt như vậy đang còn cầu sống không khỏi động dung. Hắn liền cởi chiếc áo phông chữ T của mình ra, đem chiếc áo này quấn lấy người cô gái kia rồi sau đó ôm nàng ra ngoài nghỉ ngơi.

Tiếp đó hắn tới một quầy bán hàng tự động mua một lọ nước rồi đưa cho cô gái trên người dính đầy dịch xanh vàng này. Cô gái liền nắm lấy chiếc bình uống một cách điên cuồng.

Mạc Phàm lại quay lại mua thêm mấy bình nước nữa. Thấy nàng hơi có dấu hiệukhôi phục một chút khí lực, hắn liền nói:

” Người ở lại đây chờ một chút… ta sẽ gọi người tới đưa người tới bệnh viện.”

” Đừng…. đừng….”

Hai mắt cô gái đỏ ngầu nhìn Mạc Phàm. Thân thể nàng lúc này run cầm cập. Nàng vẫn còn rất là sợ hãi.

Nàng không biết chuyện gì xảy ra với nàng. Nhưng nàng có thể cảm giác được sự thống khổ. Có thể cảm giác được nàng đã làm chuyện gì đó rất là đáng sợ. Cho nên đối với chàng trai này, nàng sinh ra một cảm giác lệ thuộc vào hắn.

” Cô yên tâm đi. Rất nhanh sẽ có người tới đây giúp cô.”

Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm cũng không có lưu lại ở chỗ này lâu. Hắn vội vàng xông vào trung tâm sân vận động.

” Phạm Mặc! Ngươi không sao chứ? Ta thấy chấm đỏ đã biến mất.”

Lúc này giọng nói của Linh Linh mới vang lên.

” Người tới đón cô gái ở phía ngoài cổng này đi. Chuẩn bị cho nàng một bộ y phục rộng rãi.”

Mạc Phàm nói.

” Uk”

Linh Linh do dự một lúc. Cuối cùng, nàng nói với một giọng rất là yếu ớt,

” Hay là, người đừng tiến vào trong nữa. Chúng ta chờ giáo viên nhà trường và người của Liên Minh Thợ Săn tới xử lý. Bên trong quá mức nguy hiểm.”

Linh Linh cũng không muốn Mạc Phàm đi vào chỗ nguy hiểm.

Chuyện này đối với bọn họ mà nói đã không còn thuộc về phạm vi chức trách của bọn họ nữa rồi. Số lượng chấm đỏ bên trong không ngừng gia tăng. Mạc Phàm một mình một ngựa xông thẳng vào đánh bọn nó. Nếu như hắn bị vây lại thì… thì rất có khả năng hắn sẽ biến thành bọn nó.

Hai người Mạc Phàm do ủy thác nên mới đụng vào chuyện này. Trường học bị lây nhiễm một phần nguyên có lẽ là do bọn họ bắt yêu gián tiếp gây ra. Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update nhanh nhất tại đây. Nhưng trên thực tế nếu như hai người bọn họ không có kịp thời phát hiện ra loài ký sinh yêu ma này xuất hiện… có lẽ số lượng của nó lúc này còn nhiều hơn gấp mấy lần, mấy chục lần cũng nên.

Hiện giờ việc bọn họ có thể làm chính là báo cáo chuyện này quá mức đáng sợ lại cho giáo viên nhà trường và người của Liên Minh Thợ Săn một cách kịp thời. Chuyện còn lại giao cho bọn họ xử lý là được.

” Phạm Mặc?”

Linh Linh phát hiện đầu bên kia im lặng, liền hỏi lại một câu.

” Nói cho ta biết chấm đỏ ở gần đây.”

Ở đầu bên kia lại truyền tới giọng nói Mạc Phàm.

” Nhưng mà…. được rồi. Người hành sự nên cẩn thận. Người cố gắng chiến đấu nơi ta khống chế và kiểm soát camera là được. Ta sẽ trợ giúp cho người.”

Linh Linh không có nói thêm gì nhiều nữa.

Nơi đã được Linh Linh khống chế và kiểm soát camera. Linh Linh có thể thấy ở lối vào sân vận động trống rỗng kia có một chàng trai nửa người trên trần chuồng đang chạy như điên vào trong. Người này chính là người hợp tác với nàng: Phạm Mặc. Cũng không biết tại sao. Linh Linh nhìn hình ảnh chàng trai này lại cảm giác thấy hắn không hề sợ hãi bất kỳ con yêu ma hung hãn nào!

Ở vị trí cô gái đã được Mạc Phàm cứu đang còn nghỉ ngơi kia, Linh Linh điều khiển camera nhìn thấy cô gái đang còn đứng co ro bên cạnh chiếc máy bán hàng tự động.

Thân thể nhỏ bé của nàng không ngừng run rẩy. Da dẻ nàng tái nhợt tới cực điểm.

Trên người nàng được khoác một chiếc áo phông chữ T rẻ tiền. Chiếc áo khá là rộng nhưng vừa khéo che tới bắp đùi trắng bạch của cô gái kia.

Ở trong đôi mắt của cô gái này giống như nàng vừa choàng tỉnh một cơ ác mộng. Một loại sợ hãi không được ai giúp đỡ.

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com