Chương 203: Nam nhân giá ngàn vạn

Thoáng cái liền nhận được 2900 vạn. Mạc Phàm cảm thấy hạnh phúc ngất ngây.

Cuộc đời này hắn cũng chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy a!!!

“Người mua dĩ nhiên là Bạch Gia, ha ha ha.”

Triệu Mãn Duyên thấy người cuối cùng ra giá kia, không khỏi nở ra nụ cười.

Hình như người của Bạch Gia đã mua được món đồ mà bọn họ cần rồi. Cho nên đối với mấy món đồ đấu giá sau nữa cũng không còn cảm thấy hứng thú. Vì vậy bọn họ liền trực tiếp đứng dậy rời khỏi phòng đấu giá.

Khi Bạch Tàng Phong và tộc nhân của mình đi ngang qua Mạc Phàm, hắn cố tình nhìn lướt qua Mạc Phàm nói:

” Rất nhiều thứ cả cuộc đời này mày cũng không thể nào lấy được. Mày cho rằng mày rất có ưu thế, không ai có thể lay đổ ư?? Đợi khi tao có được Tinh Vân ma khí. Tu vi của tao dễ dàng bóp chết mày!”

” Vâng, vâng, dạ dạ. Tới lúc đó đại ca hạ thủ lưu tình với em.”

Mạc Phàm giả bộ kinh sợ nói.

Sau khi Bạch Tàng Phong nghênh ngang, không ai bì nổi rời khỏi. Triệu Mãn Duyên ở bên cạnh cười đến độ ngu người.

Cũng chỉ có Triệu Mãn Duyên là biết được đám người Bạch gia này bỏ ra 2900 vạn liền chui vào túi áo Mạc Phàm. Mạc Phàm có thể dễ dàng đem tinh phách ra bán như vậy. Chắc chắn hắn còn có món đồ tốt hơn nữa. Nếu không làm gì có ai ăn no rửng mỡ lại đem tinh phách có thể khiến tu vi mình tăng lên bán ra??

Cũng chỉ có cái tên Bạch Tàng Phong kia, tự cho mình có của cải hùng hậu, liền thấy được khi tới cuộc thi vào Chủ giáo khu liền xem ai bóp nát ai còn chưa biết.

Sau khi Bạch Tàng Phong rời khỏi, Mạc Phàm nán lại tiếp tục chờ đợi một phen. Hắn muốn xem một chút xem có món đồ ma cụ nào vừa tay với mình hay không.

Quả nhiên, không lâu sau liền đấu giá Thuẫn ma cụ.

Khải ma cụ thì có giá trên trời. Cho nên Mạc Phàm tình nguyện mua một Thuẫn ma cụ tốt còn hơn. Vào thời điểm mấu chốt nó có thể giúp hắn đỡ được một đòn trí mạng.

Buổi đấu giá liền xuất hiện một Minh Li Thuẫn. Nó có thể dễ dàng ngăn cản một kích toàn lực của sinh vật cấp chiến tướng. Ngoài ra vào thời điểm mấu chốt nó có thể tạo thành một góc đâm thần thánh, có thể tạo thành một lực lượng xuyên kích rất là mạnh.

Mạc Phàm liền mua lấy Minh Li Thuẫn này. Người tranh đoạt nó cũng không ít. Nhưng cuối cùng cũng bị Mạc Phàm dùng 1700 vạn để mua.

Giá trị của Minh Li Thuẫn còn cao hơn cả Huyết Thú Ngoa. Dù sao thì năng lực phòng ngự và năng lực phản kích kia của nó còn có hiệu quả tốt hơn nhiều so với Huyết Thú Ngoa.

Dĩ nhiên, Mạc Phàm cũng có hỏi qua rồi, Huyết Thú Ngoa này của hắn nếu như muốn bán lại có lẽ nó có giá tầm 1200 vạn.

Học Phủ Minh Châu lấy ra đồ, đương nhiên nó cũng không phải là món đồ đắt đỏ gì.

“Có muốn mua thêm Trảm ma cụ nữa không?”

Triệu Mãn Duyên hỏi một câu.

Trảm ma cụ rất được ma pháp sư ưa chuộng. Ở cấp bậc Sơ cấp và trung cấp, thủ đoạn công kích rất là có hạn. Cho nên nếu như có một cái trảm ma cụ, rất nhiều ma pháp sư sẽ phụ thuộc vào nó.

Có Trảm ma cụ nào tốt giá 100 vạn không?”

Mạc Phàm thăm dò hỏi.

“Lấy sinh vật cấp chiến tướng để so sánh. Một Trảm ma cụ có thể tổn thương được sinh vật cấp chiến tướng thì ít nhất nó cũng có giá trên dưới 2000 vạn. Một khi mang nó vào nó còn có hiệu quả đặc biệt nữa.”

“Thế thì tôi không có tiền rồi. Tôi dành số tiền còn lại nuôi thú nữa.”

Mạc Phàm nói.

“Khà khà, nên là như vậy. Có nhiều tiền như vậy nên nuôi mấy con chim hoàng yến. Để tôi giới thiệu cho cậu mấy cô bé cho cậu nuôi chơi….”

“Tôi nói chính là thú triệu hoán của tôi.”

Mạc Phàm cũng phục cái tên Triệu Mãn Duyên này, suốt ngày chỉ nghĩ tới gái.

” A! A! Tôi nghĩ sai lệch rồi.”

” Nhưng mà mấy cô bé mà cậu nói giới thiệu cho tôi đi.”

” Ách….”

Triệu Mãn Duyên có chút theo không kịp tiết tấu suy nghĩ của tên Mạc Phàm này.

……….

Bán tinh phách, mua ma cụ. Dù sao hắn cũng còn 1200 vạn. Hơn nữa hắn còn gửi ngân hàng 310 vạn. Sau khi mua ma cụ xong, Mạc Phàm phát hiện ra một chuyện rất là vui vẻ. Hắn còn dư lại 1510 vạn nữa.

Số tiền này, làm sao thì làm nhưng trước tiên hắn phải đổi nhà, phải đổi chỗ ở chết tiệt ngoại thành kia mới được!

Mẹ kiếp! Mạc Phàm ta nhịn mày cũng lâu lắm rồi đấy. Hắn phải ngồi tàu điện ngầm mấy tiếng đồng hồ mới tới được khu túc xá trong thành phố, không khác nào hắn đi về quê ở Bắc Thành. Thế này làm sao xứng với nam nhân có giá trị ngàn vạn như hắn được cơ chứ.

Tới kỳ học sau, Triệu Mãn Duyên bảo rằng muốn chuyển ra ngoài ở. Trong tình huống này Mạc Phàm đương nhiên cũng không có ngu ngốc ở trong cái túc xá nhàm chán kia rồi. Vừa khéo nên đổi một hoàn cảnh tu luyện mới, tránh cho việc bại lộ thân phận của hắn. Bí mật trên người hắn quả thật có không ít. Nếu như bị ai đó phát hiện ra cũng không tốt cho hắn lắm.

Trở lại trường học, kết thúc học kỳ cũng gần tới nơi rồi.

Học kỳ này ngay từ đầu hoàn toàn không có bất kỳ kiểm tra nào. Tới học kỳ sau mới có kiểm tra chính thức vào Chủ giáo khu.

Hay nói trắng ra, học kỳ sau chính là trạng thái nuôi thả. Các ngươi muốn tu luyện ở đâu cũng được. Muốn ở trong trường học tiếp tục đi học cũng được. Hay là muốn ngay từ lúc đầu không tới trường để học cũng không sao. Tóm lại kiểm tra duy nhất cũng chỉ có một, đó chính là kiểm tra vào Chủ giáo khu.

Đối với nhiều ma pháp sư mà nói. Thanh Giáo Khu và Chủ Giáo Khu chính là một cảnh cổng Vượt Vũ Môn. Chân chính của học phủ Minh Châu chính là Chủ giáo khu. Ở trong đó tài nguyên tu luyện rất là phong phú, đồng thời cạnh tranh càng thêm khủng khiếp. Mà có thể từ trong đó đi ra, tất cả đều là nhân vật phong vân khắp Ma Đô cũng như khắp cả nước.

Khâu chạy nước rút để vào được Chủ Giáo Khu có lẽ là khâu quan trọng nhất. Mạc Phàm cũng nhìn ra được cái tên Triệu Mãn Duyên muốn ra ngoài ở cũng không phải để cho hắn thuận tiện dễ dàng mang các em về ” í è í o này nọ”. Mà chính là hắn muốn chuyên tâm tu luyện. Sự kiện sân vận động lần này khiến cho hắn nhận ra rằng thế gia cũng không phải là tài nguyên vô hạn. Nếu như không cố gắng chỉ có nước rơi lại mà thôi. Cho nên hắn không muốn mình bị bỏ lại sau lưng.

Mà Mạc Phàm thì cũng không cần phải nói rồi. Hắn ngoài trừ muốn tiến vào Chủ giáo Khu với tư thái khoan dung, nhẹ nhàng ra. Mà quan trọng hơn nữa hai năm sau chính là thời gian tranh bá thợ săn bắt đầu!

Lôi hệ và Hỏa Hệ Tinh Vân cũng không thể nào mãi dừng lại ở cấp bậc thứ nhất được. Hắn phải nhanh chóng tăng nó lên cấp bậc thứ 2.

Mạc Phàm cũng không có quên mất đòn Liệt Quyền – Cửu cung đầy bá đạo của lão sư Đường Nguyệt kia!

Đây chính là cấp bậc thứ 3 của Liệt Quyền, lại phối hợp với Linh Cấp Hỏa Chủng, uy lực của nó tuyệt đối giết chết đối thủ ngay tức khắc.

Lôi Hệ cũng như vậy, cũng cần phải tăng lên. Nếu để nó dừng lại ở giai đoạn này lâu cũng không phải là chuyện tốt lành gì.

Ám ảnh hệ thì càng không cần phải nói rồi. Hắn phải nhanh chóng học xong vẽ ra Tinh Đồ. Chứ nếu như mà dựa vào Tinh Đồ Chi Thư cũng không phải là tốt. Dù sao Tinh Đồ Chi Thư cũng có hạn.

Hệ triệu hoán còn chưa có tới trung cấp, còn phải dốc lòng Minh tu….

Có nhiều thứ cần phải tăng lên như vậy, Mạc Phàm cảm thấy thời gian của hắn rất là không đủ.

Còn có một chuyện nữa đó là, Mạc Phàm ngửi được từ trong trường tản mát ra mùi thuốc súng nồng nặc.

Nghe nói kiểm tra vào Chủ Giáo Khu chính là đại chiến ma pháp. Thử nghĩ mà xem, Mạc Phàm đắc tội tất cả mọi người trong trường. Đến ngày đó nếu như hắn không có bản lĩnh, tài nghệ trấn áp quần hùng, hì không khéo chỉ trong vòng một nốt nhạc hắn đã bị người ta đánh cho thành cứt chó rồi. Người ghen ghét hắn cũng không chỉ có mình tên Bạch Tàng Phong kia. Nghe nói trong trường còn thành một một cái hội tên là Phản Mạc Phàm.

Cái hội này chính là nhắm vào Mạc Phàm, công địch của tất cả mọi người. Ngày trước Mạc Phàm làm ra điệu bộ kia đối với các học sinh sơ cấp mà nói hắn chính là một đại ma đầu. Mà cái hội này thực lực của nó càng ngày càng thêm lớn mạnh hơn. Hắn đến giai đoạn chinh phạt ma đầu, biểu dương chính nghĩa rồi!

Cái loại hành động đoạt tài nguyên này, cho tới bây giờ Mạc Phàm cũng không có hối hận.

Nếu như lúc đó hắn không chiếm đoạt, làm sao hắn có thể đối phó được con Lân Bì Yêu Mẫu kia. Không có giết chết Lân Bì Yêu Mẫu, tiền của hắn đâu có nhiều tới như vậy. Lấy đâu ra tiền mà mua Minh Li Thuẫn với Linh Cấp Lôi Chủng.

Đây chính là hiệu ứng cường giả càng mạnh càng thêm mạnh!

Cái đám cặn bã kia, tưởng rằng chỉ cần khổ tu một năm là có thể chống đối lại hắn sao?? Tới lúc đó hắn sẽ cho bọn họ biết, họ Mạc ta sẽ đánh cho bọn hắn kêu một tiếng Mạc gia gia!!!

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com