Tôi vô thức gọi mẹ tôi đến để nhìn chung, thế mà lại thấy chỗ để số liên hệ là chú Chu và cô Hà.
Ba tôi họ Chu, còn mẹ tôi không phải họ Hà, bà họ Lý. Nhưng tôi không nhìn nhầm, số điện thoại của ba tôi với ông Chu y hệt nhau. Muốn đọc đúng và đủ thì hãy tìm đúng nơi. Và thậm chí, số điện thoại của cô Hà cũng khá quen, là số của cô Hà Huệ, một chủ tiệm cắt tóc ở kế bên.
Loại quảng cáo này thường sẽ để số và tên của người nhà. Mẹ tôi cũng có một chiếc điện thoại PHS (chú thích: điện thoại cũ giống cục gạch nokia hot vào những năm 2000), nên tại sao ba tôi lại muốn để số điện thoại của cô Hà lên tờ quảng cáo?
Hôm nhận được kết quả đậu vào Thanh Hoa, hiệu trưởng đã tự mình đến nhà đưa thư mời trúng tuyển cho tôi, ngoài khoản tiền đó ra tôi còn được thưởng thêm năm mươi vạn tệ (khoảng 1 tỉ 650).
Tiền đã được chuyển vào thẻ của tôi, thầy hiệu trưởng chỉ mang theo một chiếc bảng hiệu to đùng đến, thầy trịnh trọng giao tấm bảng đó cho tôi trước mặt gia đình người thân và cánh truyền thông.
Mẹ tôi được mời ra chụp chung, trong đám đông bên dưới, tôi nhìn thấy người hiện tại của ba mình.
Ngọn lửa ghen ghét trong mắt bà ta sắp sửa muốn đốt trụi nơi này.
1
Vài ngày sau, mẹ kế chặn tôi lại bên đường vì bà ta muốn lấy tiền của tôi để con gái bà ta được phẫu thuật.
Tôi nói tôi tiêu hết tiền rồi.
Bà ta không tin: “Nhiều tiền như vậy sao cậu xài hết được?”
Tôi cười đáp: “Tôi mua nhà cho mẹ tôi đó.”
Bà ta ngạc nhiên: “Nếu mua một căn nhà cũng không thể nào xài hết được.”
Đúng rồi đó, nhà trong huyện chúng tôi chỉ tốn khoảng ba mươi bốn mươi vạn (khoảng hơn 900 triệu).
Tôi nhìn bà ta, gằn giọng nói rõ từng chữ:
“Tôi còn mua cho mẹ túi xách, nước hoa, hàng hiệu, sau đó còn tặng thêm cho mẹ tôi bằng một chuyến du lịch Maldives để báo hiếu. Không phải hồi đó bà cũng tiêu tiền ba tôi như này à?”
“Không được không được, cậu xài hết tiền rồi thì sao sau này đi học? Chắc chắn cậu còn giữ lại tiền để đóng học phí!”
Tôi đẩy tay bà ta ra rồi lớn tiếng: “Hết tiền rồi, tôi có đi học hay không cũng đâu liên quan tới bà, tôi còn ba tôi cơ mà.” Dư Huy – tàn tia…
Ba tôi thích nhất là giữ thể diện, con trai ruột của ông ta đậu vào Thanh Hoa, nếu ông ta không chu cấp học phí cho tôi thì sẽ bị người thân bạn bè phỉ báng nhổ cả bồn nước bọt cho coi.
Cho nên dù có phải vay tiền thì ba tôi cũng sẽ nghiến răng vay mượn.
Mẹ kế hiểu rất rõ tính cách này của ông ta.
Mặt khác, nếu như ba tôi bỏ mặc tôi thì làm sao chứ? Tôi thi đậu vào Thanh Hoa, một trường trong những trường đứng đầu Trung Quốc, học sinh Thanh Hoa mà có thể thiếu học phí à?
Mẹ kế không chịu buông tay, gần đây ba tôi quá mệt mỏi với con gái bà ta nên đã từ bỏ bà ta rồi, cho nên bây giờ bà ta nghiến răng trừng tôi:
“Không đưa tiền đúng không? Cậu đừng có ép tôi, cậu nên biết một người mẹ sẽ sẵn lòng làm bất cứ thứ gì vì con!”
Tôi không đáp, đây là thái độ tôi muốn cho bà ta thấy, một đồng một cắc cũng đừng hòng lấy được.
Mẹ kế nhìn tôi trừng trừng, sau đó bà lập tức ngồi bịch xuống đất, bắt đầu kêu la om xòm hòng lấy lòng thương xót của mọi người chung quanh:
“Cậu ta phạm tội hiep dam! Cậu ta dám sự ham hiep con gái tôi! Còn bắt nó mang thai!!! Mọi người ơi mọi người, mọi người hãy làm chủ giúp tôi với!”
“Huhuhu tôi cũng không muốn truyền chuyện xấu trong nhà ra ngoài nhưng con gái tôi phải đi pha thai, con bé chảy nhiều ma’u lắm, bây giờ con bé đang nằm bệnh viện cần cấp cứu gấp, muốn bác sĩ đến cần có mười vạn tệ. Chu Húc không đưa tiền, hai mẹ con chúng tôi phải sống sao đây!!!”
Ngay lập tức đám đông chỉ trỏ tôi không ngớt, bà ta muốn phá hủy tôi, đây là kế hoạch bà ta đã thiết kế từ lâu, bây giờ chỉ cần đợi tôi vào tròng.
Nhưng bà ta không biết tôi đã chờ ngày này lâu lắm rồi.
Vì mẹ mình, tôi không sợ cùng dồn bà ta vào đường chet!
Vào dịp tết trung thu năm lớp 10, tôi đã phát hiện ba mình ngoại tình. Lúc đó mẹ đang cắt bánh cho bà nội, em trai tôi đang dọn bàn để bày trái cây với nước uống, còn tôi thì đang chỉnh tivi.
Lúc đường cap mạng chưa phát triển ở vùng nông thôn, nhà tôi vẫn dùng tivi kiểu cũ, cái loại có ăng-ten cùng với bề ngoài hình hộp to.
Bà nội thích xem mấy kênh ca hát, có thể dùng tin nhắn nhắn đến để người ta phát bài của ca sĩ, sẽ mất tiền, có thể gửi lời chúc hoặc quảng cáo theo yêu cầu người gử.
Lúc đó tôi chỉnh tivi xong rồi, ca khúc đầu tiên do chính ba tôi viết. Khi ấy ba tôi kinh doanh một tiệm bán thuốc cho thú cưng ở trên trấn, có cả đồ ăn cho heo, thuốc trừ sâu, phân bón…
Bà nội thích xem mấy kênh ca hát, có thể dùng tin nhắn nhắn đến để người ta phát bài của ca sĩ, sẽ mất tiền, có thể gửi lời chúc hoặc quảng cáo theo yêu cầu người gử.
Lúc đó tôi chỉnh tivi xong rồi, ca khúc đầu tiên do chính ba tôi viết. Khi ấy ba tôi kinh doanh một tiệm bán thuốc cho thú cưng ở trên trấn, có cả đồ ăn cho heo, thuốc trừ sâu, phân bón…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Mọi thông tin liên hệ đến : [email protected]
2024 – Đồng hành và phát triển bởi Cộng Đồng Yêu Truyện