Kim chủ xếp hạng 9 – 4

Tạ Tư Hành mặt không chút thay đổi giải quyết dứt khoát: “Giả, cậu đừng tin.”

Ồ.

4

Ngày đó sau khi Tạ Tư Hành tạm biệt không mấy vui vẻ, chúng tôi vẫn luôn không liên lạc, đương nhiên, chủ yếu là vì Tạ Tư Hành đơn phương chiến tranh lạnh.

Có vẻ như vị trí thứ 9 thực sự đã gây ra rất nhiều tổn thương cho hắn.

Thật ra đây chỉ là một loại thủ đoạn tôi ứng phó với những người như vậy mà thôi, dù sao cũng không tiện trực tiếp cự tuyệt, tôi còn phải lăn lộn trong cái vòng luẩn quẩn này để kiếm tiền.

Tôi vốn tưởng Tạ Tư Hành bị tôi chọc giận đến phát điên, không bao giờ muốn để ý tới tôi nữa.

Không ngờ một tuần sau, hắn lại đến đoàn làm phim của tôi thăm hỏi.

Thật ra hắn chỉ là đến vì công việc, cười cười nói nói bảo là đến xem tiến độ của bộ phim mình đầu tư.

Ai mà tin chứ, thời gian của Tạ Tư Hành quý giá từng giây từng phút, một bộ phim truyền hình mà ngay cả cấp độ A cũng chưa tới, sao đáng giá đến mức hắn tự mình đến hỏi thăm.

Cho nên khi tầm mắt của hắn như cười như không nhìn vào tôi ở trong góc học thuộc lời thoại, tất cả mọi người đều như ngộ ra.

Tạ Tư Hành còn giả vờ hỏi tôi trước mắt bao người: “Lâm Kỳ Hạ, hai ngày nay ăn cơm vẫn quen chứ?”

Hắn cố ý.

Tôi đang quay một bộ phim cổ trang, ở trong rừng sâu núi thẳm, hai ngày trước tôi đăng clip bữa tối lên weibo châm chọc: [Hộp cơm của đoàn làm phim, đúng là ngang nhiên khiêu khích khả năng của loài người đối với nguyên liệu nấu ăn tự nhiên.]

Kết quả buổi tối hôm đó liền có một đầu bếp năm sao chuyên nghiệp đến đoàn làm phim, tôi còn tưởng đó là lương tâm trỗi dậy của đạo diễn chứ, không ngờ lại là bút tích của Tạ Tư Hành.

Người vây xem ánh mắt như đuốc đóng đinh trên người tôi, tôi giả vờ bình tĩnh gật đầu với Tạ Tư Hành: “Cảm ơn Tổng Giám đốc Tạ, ăn ngon lắm.”

Hắn cười cười, sau đó đợi vài phút đi ngang qua sân khấu rồi đi.

Sau khi hắn đi, bầu không khí vẫn yên tĩnh quỷ dị như cũ, cho đến khi vị đạo diễn từ trước đến nay mắt cao hơn đỉnh đầu tới khách khí nói bóng nói gió hỏi thăm quan hệ giữa tôi và Tạ Tư Hành.

Tôi ứng phó: “Tổng Giám đốc Tạ trong lòng chứa thiên hạ, phổ độ chúng sinh mà thôi.”

Vị đạo diễn đó muốn nói, rồi lại thôi, chỉ nhìn tôi, sau đó lại muốn nói, rồi lại thôi và rời đi.

Tạ Tư Hành đại diện cho chủ nghĩa tư bản tàn ác đương nhiên không thể nào trong lòng chứa thiên hạ, phổ độ chúng sinh được.

Bởi vì hắn rời đi chưa được bao lâu, tôi liền nhận được một tin nhắn.

Tạ Tư Hành ở bên kia hỏi tôi: [Bây giờ tôi xếp thứ mấy?]

Tôi đã trả lời gì nhỉ? Tôi nói: [Đừng nói với tôi hôm nay cậu nghênh ngang tới đây dạo một vòng, là khoe khoang đầu bếp là do cậu mời tới với tôi nhé.]

Rất nhanh, tin nhắn của hắn đã hồi âm, cho dù không nhìn thấy hắn, tôi cũng có thể tưởng tượng được hắn đang nhìn màn hình điện thoại lạnh lùng hừ một tiếng.

Đường đường là người thừa kế nhà họ Tạ, tính toán chi li như cò kè mặc cả khi đi chợ mua thức ăn, hắn nói: [Vậy chuyện tôi làm không thể để cho cậu biết sao?]

Rất tốt, làm bất cứ chuyện gì đều chú ý đến tỷ lệ hoàn vốn, không tồn tại chuyện làm việc tốt không được lưu danh, phong cách làm việc này quả thật “rất Tạ Tư Hành”.

Dừng một chút, hắn lại một lần nữa hỏi tôi: “Vậy hiện tại tôi xếp hạng thứ mấy?”

Tôi trả lời: “Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần nỗ lực.”

Một lát sau, Tạ Tư Hành gửi một biểu tượng cảm xúc c.h.ế.t chóc tới.

Ngày hôm sau, toàn bộ đoàn làm phim đều biết Tạ Tư Hành và tôi có quan hệ thân thiết.

Bởi vì đồ hắn tặng đã chất đầy cả đoàn làm phim, còn có một bó hoa, trên đó cẩn thận viết “Tặng cô Lâm Kỳ Hạ.”

Ngày thứ ba tôi nhận được một viên kim cương m.á.u cực lớn như trứng bồ câu, trong hộp có một tờ giấy hắn tự tay viết chữ như rồng bay phượng múa, hỏi tôi: [Cái này so với viên kim cương mười hai cara kia thì thế nào?]

Ngày thứ tư…

Ngày thứ năm…

Đến ngày thứ bảy, toàn bộ đoàn làm phim đều đồn đãi Tạ Tư Hành hình như là rung động thực sự với tôi rồi, nghiêm túc theo đuổi chứ không giống kiểu chỉ chơi đùa mà thôi.

Ngay cả người đại diện của tôi cũng tới hỏi: “Lâm Kỳ Hạ, tình hình giữa cô và Tạ Tư Hành là thế nào?”

Tôi lơ đãng nói: “Không nhìn ra sao? Hắn đang nổi điên.”

Người đại diện trừng mắt nhìn tôi một cái, nhưng không khống chế được vui mừng nhướng mày, sau đó lại lo lắng: “Chỉ có cô là thủ đoạn, từ khi nào Tạ Tư Hành lại dụng tâm với phụ nữ như vậy, nhưng mà Kỳ Hạ, thấy tốt thì dừng lại, Tạ Tư Hành nguyện ý cùng cô chơi chẳng qua là vì cô mới lạ, cô còn làm khó hắn như vậy, coi chừng hắn sẽ không kiên nhẫn.”

Người đại diện nhắc nhở tôi: “Thấy tốt thì dừng lại.”

Tôi cười cười, không nói gì.

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com