MẸ CHỒNG MUỐN LÀM KHÓ TÔI – Chương 03

Tôi không ra ngoài, mẹ anh ta thường xuyên đi tới giục, giục đến mức tôi không làm tiếp được, sau đó phải ra ngoài gói cùng.

 

"Dì à, con không ăn hành tây."

 

"Cũng đã đăng ký kết hôn rồi, còn gọi dì cái gì, nên gọi mẹ." Mẹ anh ta lườm tôi một chút, nói: "Bên kia gói xong nhân khác rồi, lát nữa con ăn những cái kia."

 

Tôi khẽ gật đầu, cùng gói, gói xong thì tôi lại tiếp tục làm việc.

 

Đến khi mẹ anh ta gọi chúng tôi ra ăn cơm, lúc này tôi mới ra ngoài.

 

Vừa ăn một miếng, tôi đã cảm thấy không đúng lắm, nhanh chóng nhổ ra.

 

3

 

"Mẹ, đây cũng là hành tây!"

 

Tôi mở sủi cảo ra xem, vẫn là nhân thịt heo hành tây.

 

"Có phải không? Vậy có lẽ mẹ tính sai." Mẹ anh ta gắp một cái sủi cảo thả vào trong bát cho con trai rồi nói tiếp: "Hành tây thì sao, ăn cũng không c.h.ế.t được, hơn nữa con trai mẹ thích ăn hành tây, con làm vợ phải học theo đi!"

 

Tối hôm đó, tôi tự nấu mì ăn, mẹ anh ta kêu rên lên, nói là tôi cố ý, muốn làm khó bà ta các thứ.

 

Tôi vừa muốn giải thích thì đã bị Tô Bình kéo về phòng.

 

"Mẹ anh cũng là lần đầu làm mẹ chồng, em nhường nhịn bà ấy một chút đi, bớt giận, vì con, không tức giận nhé."

 

Tôi nghĩ đến quan hệ mẹ chồng nàng dâu luôn luôn phải từ từ vun đắp, từ từ sẽ tốt.

 

Nhưng mà ai biết, ngày hôm sau, mẹ anh ta không thèm gõ cửa mà đi vào, kéo tôi từ trên giường xuống, muốn tôi chuẩn bị bữa sáng cho Tô Bình.

 

"Giờ con làm vợ rồi, không thể giống như trước kia nữa, không thể lười biếng nữa, mau đi nấu cơm đi!"

 

 

Nhưng thích nghi suốt ba tháng, đổi lại chính là mẹ anh ta càng quá đáng hơn.

 

Tôi đã không muốn thích nghi với bà ta nữa.

 

Tôi nhìn đống bát đũa này, hoàn toàn không muốn thích nghi nữa.

 

"Vậy là do bà đáng đời, cho nên bà mang thai chỉ có thể uống cháo, tôi và bà không giống nhau, tôi mang thai không chỉ ăn tôm mà còn muốn ăn tổ yến, hải sâm!"

 

Mẹ chồng nghe tôi nói vậy, lập tức gấp gáp: "Cô cô cô, cô làm phản rồi! Ăn tổ yến cái gì, không được phép ăn, con trai, con không được phép mua cho nó!"

 

Tôi hừ một tiếng, đứng dậy quay về phòng, đập mạnh cửa đóng lại.

 

"Ai nha, con trai, con nhìn cô ta xem, ai da mẹ cũng không sống được nữa, cuộc sống gì đây chứ! Bất hiếu, bất hiếu mà ——"

 

Tô Bình đau lòng đỡ mẹ anh ta xuống, trấn an hơn nửa tiếng mới vào phòng tìm tôi.

 

"Đàn Hủ, em quá tùy hứng."

 

Tôi ngẩn người, dường như không hiểu anh ta đang nói gì.

 

"Tôm này tính hàn, mẹ cũng là lo em ăn nhiều không tốt cho con thôi."

 

"Ba con mà thôi, cũng không phải ăn ba mươi con!" Tôi cười lạnh một tiếng: "Tô Bình, em phát hiện mẹ anh rất kỳ quái, đăng ký kết hôn xong thì cả người đều thay đổi, giống như bị người khác nhập vào vậy!"

 

Trước khi đăng ký, mẹ chồng dỗ dành tôi như con gái ruột, đăng ký xong lại chỉ sợ tôi ăn thêm một hạt gạo trong nhà.

 

"Nói linh tinh, không phải mẹ anh vẫn đối xử tốt với em như trước kia sao." Tô Bình ngồi xuống, kéo tôi vào trong ngực: "Haizzz, đại khái là bởi vì trong nhà có thêm một người, mẹ chưa được quen thôi."

 

"Đàn Hủ, thật ra mẹ anh cũng là người cực khổ, lúc bà nội anh còn sống, luôn ức h.i.ế.p bà ấy, bà ấy mang thai lớn bụng còn phải nấu cơm giặt quần áo cho cả nhà, còn phải đi làm. Cha anh giúp bà ấy thì bà nội sẽ mắng bà ấy."

 

 

 

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com