MẸ CHỒNG MUỐN LÀM KHÓ TÔI – Chương 06

"Tiền lắp đặt thiết bị trong căn nhà kia của con bà là do tôi bỏ ta, đừng có nói với tôi là bà không nhớ rõ."  

 

Sau khi chuyển vào nhà anh ta được một tuần, Tô Bình nói phải cho tôi một bất ngờ. 

 

Anh ta dẫn tôi tới một căn hộ chưa hoàn thiện, nói rằng sau này đây sẽ là nhà của chúng ta, hi vọng tôi dùng đồ cưới của tôi để trang trí, phong cách làm theo kiểu tôi thích.

 

Tôi nói được, nhưng trên giấy tờ bất động sản phải thêm tên của tôi. 

 

Kết quả anh ta nói nhà viết tên mẹ rồi.

 

Tôi đen mặt không nói lên lời ngay tại chỗ. 

 

Anh ta liên tục cam đoan với tôi, sau khi sửa sang xong sẽ dẫn mẹ anh ta đi thêm tên của tôi vào. 

 

Tôi thừa nhận, tôi lúc đó thật sự ngu ngốc, mới tin gã đàn ông tồi tệ này! 

 

Mẹ chồng sững sờ, mới nhớ tới quả thực có chuyện như vậy. 

 

"Vậy, vậy các người cũng phải trả lại lễ hỏi và năm món vàng của con trai tôi, nếu không thì đừng hòng ly hôn!"  

 

Mẹ anh ta đập mạnh thỏa thuận ly hôn lên mặt bàn. 

 

"Anh cho tôi lễ hỏi và năm món vàng hồi nào?"  

 

"Đừng không thừa nhận, tôi cho rồi! Nếu cô không muốn trả thì gặp lại trên toà án!" Mẹ chồng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. 

 

Tô Bình tỏ vẻ khó khăn nắm tay mẹ anh ta, kéo bà ta ra ngoài. 

 

Tôi và cha ta mẹ đều cảm thấy cực kỳ không hiểu được. 

 

Tiền này, tôi thật sự chưa từng lấy. 

 

Nhưng nếu bà ta đã nói muốn lên toà án, vậy thì lên! 

 

Hôm mở phiên toà. 

 

Mẹ anh ta ghi chép chuyển khoản và mua năm món vàng ra. 

 

"Quan toà đại nhân, cô cần phải phân xử thật đúng! Những thứ này tôi đều cho phụ nữ này, kết quả hiện tại cô ta bỗng nhiên ầm ĩ đòi ly hôn với con trai tôi, muốn chúng tôi trả lại cho cô ta tiền lắp đặt thiết bị, kết quả cô ta không trả lễ hỏi và năm món vàng!"  

Mẹ chồng đưa tay chỉ vào tôi, mắng cho nước bọt bay tứ tung. 

 

"Lúc trước nhà các người nói, chờ tôi sinh con xong mới tổ chức hôn lễ, đến lúc đó mới đưa đồ cho tôi." Tôi nói. 

 

"Có cái rắm ấy! Con trai tôi nói với tôi, người phụ nữ tham lam như cô nhất định phải muốn mười lăm vạn lễ hỏi và năm món vàng, không thì sẽ không đăng ký kết hôn, nếu không thì cô cho rằng tôi sẽ cho cô nhiều đồ như vậy sao!"  

 

Tôi thấy mẹ anh ta cũng không giống đang nói dối, mơ hồ đoán được cái gì, nhìn về phía Tô Bình. 

 

"Tô Bình, tiền và năm món vàng là anh lấy đi đúng không?"  

 

"Cô bớt nói xấu con trai tôi lại! Chính là người phụ nữ tham lam cô cầm đi!"  

 

Mẹ chồng càng nói càng hăng hái, đếm một lượt chi tiêu ăn uống của tôi trong ba tháng này, thậm chí còn liệt kê một tờ giấy. 

 

Ba con tôm, 15 tệ. 

 

Bánh bao trắng, một tệ. 

 

Sữa đậu nành, hai tệ. 

 

 

Trong một khoảnh khắc, tôi cảm thấy mình không rõ người nhà này ai nói thật ai nói dối nữa.

 

"Trả tiền!"  

 

Tô Bình thấy mẹ anh ta kích động la hét như vậy, cuối cùng cũng không lừa được, nhỏ giọng nói. 

 

"Mẹ, tiền này… Bị con lấy ra, trước đó con vay nặng lãi đi cá cược, lấy số đồ đó đi đánh bạc rồi."

 

Mẹ anh ta nghe vậy xong thì hoàn toàn choáng váng. 

 

"Nói xong chuyện lễ hỏi rồi, nói một chút về đồ cưới đi, 38 vạn, trả tôi."  

 

Sắc mặt mẹ anh ta tối sầm lại: "Không có tiền! Con trai tôi… Con trai tôi còn đang nợ tiền, có bản lĩnh thì cô cạy ra cho tôi đi!"

 

Tôi thực sự có bản lĩnh này. 

 

Sau khi rời khỏi tòa án, tôi liên hệ với đội phá dỡ, sắp xếp bọn họ ngày mai đi phá dỡ. 

 

 

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com