MẸ CHỒNG MUỐN LÀM KHÓ TÔI – Chương 08

Tô Bình nợ cho vay nặng lãi, không có tiền trả lại, bèn đ.â.m thủng bao, để khiến tôi mang thai, từ đó ép tôi nhanh chóng kết hôn, lại giả vờ nói với mẹ anh ta bên kia là tôi muốn nhiều lễ hỏi như vậy và năm món vàng.

 

Lấy được đồ là đi trả vay nặng lãi. 

 

May mà hiện giờ phát hiện ra, bằng không nếu không phát hiện, mãi bị lừa dối, chẳng phải tôi là kẻ phá của rồi sao! 

 

Ngày hôm sau, lúc tôi tới công ty báo cáo có mặt, thấy không ít người nhìn chằm chằm sau lưng tôi, khe khẽ bàn luận. 

 

Tôi hỏi thăm một đồng nghiệp có quan hệ khá tốt với tôi, mới biết được Tô Bình lại không ngừng tung tin đồn nhảm về tôi ở sau lưng tôi. 

 

Nói tôi ngoại tình, mang thai con của người khác, cho nên tìm anh ta đổ vỏ, bị anh ta phát hiện, hiện giờ ầm ĩ đòi ly hôn, còn ỷ thế h.i.ế.p người, phá hủy đồ trong nhà anh ta. 

 

Tôi về nhà lấy bao hôm qua ra, lại kêu luật sư soạn cho tôi một phần thông báo liên quan tới tung tin đồn nhảm, rồi in văn kiện tuyên án của tòa án ra thành mấy phần. 

 

Tôi cầm những chứng cớ này tới công ty lần nữa, ném đồ lên trên bàn họp của bọn họ. 

 

"Tô Bình, anh nợ vay nặng lãi, chọc thủng bao, để tôi mang thai, ép tôi sớm kết hôn với anh, còn lấy lễ hỏi và năm món vàng mà mẹ anh chuẩn bị đi trả nợ, hiện giờ lại ở chỗ này tung tin đồn nhảm về tôi.”

 

"Có phải anh cảm thấy tung tin đồn nhảm không cần ngồi tù hay không? Tôi đã liên hệ với luật sư của tôi rồi, nếu như bây giờ anh không công khai xin lỗi ở công ty, vậy anh chuẩn bị ngồi tù đi!”

 

"Tung tin đồn nhảm tối thiểu phải ngồi tù mười ngày nửa tháng, để xem đến lúc đó công ty còn có thể cần một người có tiền án hay không!"  

 

Người ở đây cầm chứng cứ xem xét, lúc này mới phát hiện mình cũng bị Tô Bình lừa. 

 

Trên mặt Tô Bình không nhịn được, khó xử nhìn tôi, nắm lấy cánh tay của tôi, muốn đi ra ngoài. 

 

Tôi hất mạnh tay của anh ta ra: "Muốn nói chuyện thì nói ở ngay chỗ này!"  

 

 

"Xin lỗi! Không thì đi ngồi tù! Anh thật sự cho rằng tôi vẫn sẽ luôn lùi lại giống như trước sao?"  

 

Dưới yêu cầu mạnh mẽ của tôi, Tô Bình gửi video tuyên bố xin lỗi trong nhóm công ty, rồi dán thư xin lỗi viết tay trên bảng thông báo.

 

Ầm ĩ khiến anh ta bị cách chức tạm thời một tuần. 

 

"Đàn Hủ, đáng đời cô ung thư thời kỳ cuối, cô cứ đợi khuếch tán đi, cô nhất định phải chết."  

 

Tô Bình thẹn quá thành giận, gào thét lớn: "Cha mẹ cô không có đời sau, xem ai thừa kế gia sản nhà cô, cô biết điều thành thật một chút đi kiểm tra giới tính thai nhi với tôi, sau khi cô c.h.ế.t tôi còn có thể giúp cô chăm sóc con trai, kế thừa gia sản."  

 

Tôi vừa nghe thấy từ ung thư này, cũng muốn trợn mắt trừng một cái. 

 

Xem ra anh ta vẫn chưa xem báo cáo kiểm tra sức khoẻ kia. 

 

Lúc này tôi mới cầm chứng cứ đi ăn trưa với đồng nghiệp.

 

Trên đường đi ăn cơm, tôi lướt điện thoại di động, kết quả lướt điện thoại một chút, không biết có chuyện gì mà lại nhảy đến camera nhà anh ta. 

 

Tôi vừa mới chuẩn bị thoát ra, thì thấy mẹ anh ta đang quét dọn vệ sinh, một tay ném báo cáo tôi đặt trên bàn trà vào thùng rác. 

 

Đây là do mẹ anh ta vứt đi, không liên quan gì đến tôi, tôi đã trả lại rồi. 

 

Tô Bình tạm thời bị cách chức một tuần, tôi cảm thấy cuộc sống một lần nữa trở về quỹ đạo. 

 

Hạng mục mới mà ông chủ sắp xếp cũng tiến hành cực kỳ quen tay. 

 

Thứ sáu, tôi xin phép nghỉ tới bệnh viện khám thai. 

 

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com