Hiện tại ông ta ăn ngon mặc đẹp, vênh váo đắc ý, không chút che giấu nói ra suy nghĩ của mình.
"Nữ nhân kia là con gái độc đinh, nhà đó không có con trai, chiêu ta làm con rể, đợi thêm mấy năm nữa nàng ta c h ế t, gia nghiệp to lớn kia đều là của ta và con trai ta."
"Vân Nương, chuyện này nàng không thiệt đâu, đến lúc đó ta sẽ bảo con trai cũng hiếu thuận với nàng, tùy tiện cho nàng một chút bạc cũng đủ cho các người tiêu xài rồi."
Ông ta nói xong, rốt cuộc cũng nhìn sang ta.
"Con là Chiêu Đệ phải không? Đến lúc đó cha sẽ tìm cho con một mối hôn sự tốt, con còn xinh đẹp hơn mẹ con, nhà giàu có rất thích những cô nương như con, đến lúc đó gả vào nhà giàu sang làm thiếp, cuộc sống giàu sang phú quý con muốn cũng không dám nghĩ tới đâu."
Ta không ngờ, sau khi Triệu Vĩnh An trở về, lần đầu tiên nhìn thẳng vào ta, lại là bảo ta sau này đi làm thiếp cho người ta.
Đây là lời nói của súc sinh sao?
Mà cha ta sau khi nghe ông ta nói xong liền cầm gậy hung hăng nện tới.
"Ta đánh c h ế t ngươi, ngươi mới đi làm thiếp ấy, cút ngay, muốn Chiêu Chiêu nhà ta đi làm thiếp, nằm mơ giữa ban ngày đi."
Ông ấy cầm gậy, phẫn nộ tột cùng, đánh Triệu Vĩnh An chạy ra ngoài.
Triệu Vĩnh An bị đánh đau đến mức kêu cha gọi mẹ, nhưng lại không dám kêu thành tiếng.
"Các ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ đi, đây chính là mua bán có lời chứ không có lỗ. Đừng có cố chấp nữa, ta cũng không phải là thèm muốn tiện nhân như Vân Nương, chỉ là mượn bụng nàng ta sinh con trai thôi, đến lúc đó nàng ta vẫn là vợ của ngươi, ta còn có thể cho ngươi bạc."
Ông ta nhỏ giọng lẩm bẩm những lời lẽ dơ bẩn, chọc giận đến mức cha đánh càng hăng hơn.
Mẹ cũng từ trong phòng chạy ra, lao vào người Triệu Vĩnh An, đ.ấ.m đá túi bụi.
"Triệu Vĩnh An, tên khốn nạn nhà ngươi, hiện tại ta là vợ của Trương gia, ngươi đừng hòng bày mưu tính kế ta, đừng hòng bắt nạt ta và con gái ta nữa."
Lần đầu tiên là vì cứu ta, lần thứ hai là vì chính bản thân người và vì ta.
Cha đứng một bên, nhìn mẹ đánh người.
Triệu Vĩnh An muốn đưa tay phản kháng, liền bị ông ấy giáng cho một gậy đến mức ngoan ngoãn.
Đợi mẹ đánh đã đời rồi, cha mới kéo người dậy, ôm người vào lòng, vỗ lưng dỗ dành, nghe người nức nở khóc.
Cuối cùng Triệu Vĩnh An cũng bỏ chạy, lúc đi còn bảo chúng ta cứ chờ xem.
Chúng ta không thèm để ý đến ông ta.
Đêm đó, mẹ khóc rất lâu, trút hết những uất ức và phẫn hận bao nhiêu năm qua.
Ta và cha vẫn luôn ở bên cạnh người, nhìn người khóc đến mức giống như đứa trẻ ngủ thiếp đi.
Cha xoa đầu ta, "Chiêu Chiêu, con phải nhớ kỹ, đừng đi làm thiếp cho người ta, cuộc sống nhà giàu sang phú quý không tốt đẹp như con nghĩ đâu."
Ta gật đầu thật mạnh.
Ta sẽ không vô dụng như Triệu Vĩnh An.
Ta rất nhanh đã trở lại y quán, chỉ là trên đường đi mua đồ, lại bị người ta bắt cóc.
Nữ nhân xinh đẹp kia tên là Uyển Nguyệt, ngồi trên ghế cao cùng với Triệu Vĩnh An, nhìn chằm chằm ta.
Triệu Vĩnh An lừa gạt Uyển Nguyệt, "Đại sư đã nói rồi, có hoa rồi mới có quả, có đứa con gái này rồi, nhất định có thể dẫn dắt con trai ra đời. Uyển Nguyệt không cần quan tâm đến nó, cho nó chút đồ ăn nuôi sống là được, đợi sinh được con trai rồi thì vứt nó đi."
Uyển Nguyệt che miệng cười, "Dù sao cũng là con gái của chàng, sao có thể vứt đi được? Đến lúc đó tìm một nhà chồng, gả nó đi là được." Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ ???????? đọc xong nhớ còm men nhé ????????
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Mọi thông tin liên hệ đến : [email protected]
2024 – Đồng hành và phát triển bởi Cộng Đồng Yêu Truyện