Tiểu Lão Bản Của Cửa Hàng Thú Cưng – Chương 60.1

Chương 60: Tuyệt Địa Ăn Gà (Phần 2)

 

Đây là một hòn đảo xanh tươi, diện tích không lớn nhưng địa hình gồ ghề, nhìn thoáng qua không thể thấy toàn cảnh.

 

Lâm Lang cầm ống nhòm quan sát xung quanh một vòng, nhưng không phát hiện điều gì khả nghi. Anh ta hỏi Giản Diệc Thừa, người cũng đang cầm ống nhòm: “Lão Giản, cậu có phát hiện gì không?”

 

Giản Diệc Thừa buông ống nhòm, lắc đầu, sau đó tiến về phía thi thể.

 

Người ch//ết là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, mang ủng quân đội, mặc quần màu rằn ri, áo thun đen bên ngoài khoác áo giáp chống đạn, đội mũ lưỡi trai chẳng ra gì. Ba lô màu rằn ri rơi bên cạnh, bên trong có nước, đồ ăn, băng vải và đạn.

 

Khi được phát hiện, người ch//ết nằm sấp trên mặt đất, đầu bị bắn, tay còn cầm súng.

 

Pháp y đang khám nghiệm, Giang Liên Thành nghe xong điện thoại, sắc mặt ngưng trọng nói: “Đây là t.h.i t.h.ể thứ mười hai, hiện tại đã phát hiện tất cả người ch//ết đều là những người lên đảo ngày hôm qua.”

 

Nói cách khác, không ai trong số những người tham gia trò chơi ngày hôm qua sống sót.

 

Trong vòng một ngày, đã có mười hai người ch//ết, đây là một vụ án có ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng. Nếu thông tin này được công khai, chắc chắn sẽ gây chấn động lớn trong dư luận.

 

Hơn nữa, mười hai người ch//ết này đều không phải người bình thường, họ đều là công tử con nhà giàu ở Giang Thành, mỗi người đều có bối cảnh không đơn giản. Đừng nói đến việc nhiều gia đình cùng lúc gây áp lực cho cảnh sát, chỉ một nhà thôi cũng đủ làm họ không chịu nổi.

 

"Lần này hoạt động được khởi xướng bởi Cố Minh Đức, con trai út của Cố Thế An, tổng giám đốc của Tập đoàn Cố Thị."

 

Cố Thế An là người đã từng giúp cảnh sát phá vụ án b//ắt c//óc Trần Sơ Dương, nổi tiếng ở Giang Thành vì làm từ thiện. Ông có ba con trai và một con gái: con trai thứ nhất là Cố Minh Lễ, con trai thứ hai là Cố Minh Nghĩa, và con gái lớn là Cố Minh Tín đều đã lập gia đình và giữ vị trí quan trọng trong Tập đoàn Cố Thị.

 

 

Lần này, Cố Minh Đức là người đề xuất trò chơi này, hòn đảo cũng là tài sản của Tập đoàn Cố Thị, dự định khai thác làm khu biệt thự sang trọng bên biển. Nhưng vì không thể từ chối lời năn nỉ của Cố Minh Đức, người phụ trách dự án là Cố Minh Lễ đã đồng ý cho em mình mượn đảo để chơi vài ngày.

 

Cảnh tượng và các đạo cụ trên đảo đều do Cố Minh Đức phụ trách, Cố Minh Lễ không can thiệp. Cố Minh Đức hưng phấn tái hiện các cảnh tượng trong trò chơi, s.ú.n.g ống đều rất chân thực. Sau đó, cậu ta mời bạn bè đến chơi, không ngờ rằng trò chơi này lại biến thành nơi ch//ết chóc cho bọn họ.

 

"Ngày 8 tháng 8, vào lúc 10 giờ sáng, Cố Minh Đức cùng mười một người khác đã lên trực thăng tư nhân bay đến hòn đảo. Theo lời phi công Lý Minh, cậu ta chỉ đưa họ đến trên đảo, bọn họ tự nhảy dù xuống, sau đó cậu ta trở về điểm xuất phát."

 

"Lộ trình bay cũng được lựa chọn ngẫu nhiên, giống như trong trò chơi."

 

Nói đến đây, cần giới thiệu một chút về cách chơi trò ăn gà. Lâm Lang, người chơi lâu năm, không ngần ngại nhận nhiệm vụ này.

 

Đây là một trò chơi b.ắ.n s.ú.n.g sinh tồn, nơi mọi người bắt đầu với hai bàn tay trắng, nhảy dù xuống và tìm kiếm vũ khí, loại bỏ địch thủ, sau đó người sống sót cuối cùng sẽ chiến thắng.

 

"Theo kết quả khám nghiệm tử thi, mười hai người đều ch//ết do đấu súng. Người ít bị b.ắ.n nhất là Cố Minh Đức, chỉ một viên đạn vào đầu. Người bị b.ắ.n nhiều nhất là Nhiếp Dịch Chân, tổng cộng bảy viên đạn, ch//ết do mất m.á.u quá nhiều."

 

"Hiện tại chưa rõ họ tự b.ắ.n nhau hay bị ai đó thay đổi đạo cụ. Nhưng khả năng thứ hai lớn hơn."

 

"Có tra được nguồn gốc của số s.ú.n.g này không?"

 

"Có, tất cả s.ú.n.g trên đảo đều do một người tên Vương Thiện Vu cung cấp. Anh ta là chủ một câu lạc bộ b.ắ.n súng, thường xuyên tiếp đón Cố Minh Đức và bạn bè của cậu ta. Khi biết Cố Minh Đức muốn tạo ra một sân chơi thực tế, Vương Thiện Vu đã tự nguyện cung cấp một lô s.ú.n.g thật."

  ~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Vậy cần tra hỏi Vương Thiện Vu, xác định rõ là anh ta cung cấp s.ú.n.g giả hay thật." Như vậy, mới có thể xác định liệu những người này đã tự gi//ết hại lẫn nhau hay bị người khác mưu sát.

 

"Đúng vậy."

 

Giản Diệc Thừa và Lâm Lang được giao nhiệm vụ tìm Vương Thiện Vu để hỏi chuyện. Khi họ đến câu lạc bộ b.ắ.n s.ú.n.g của Vương Thiện Vu, nhân viên ở đó cho biết ông chủ của họ đã về nhà được một lúc.

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com