Tiểu Lão Bản Của Cửa Hàng Thú Cưng – Chương 64.2

 

Lâm Lang cười nhạo một tiếng: ”Biết về s.ú.n.g có thể nói là vô tình nghe thấy, nhưng làm sao anh biết mật mã của tầng hầm ngầm của cậu ta?”

 

Điều này, nếu không phải người thân cận, tuyệt đối không thể biết.

 

Chu Nhất Phàm vuốt ve còng tay, ngón tay cái tạm dừng một chút rồi lại tiếp tục như thường: ”Có lần đi lấy tiền, trùng hợp thấy được.”

 

Lâm Lang cười lạnh: ”Cũng thật là trùng hợp quá nhỉ.” Đối với lý do này, Lâm Lang không tin một chữ nào. Đừng nói là Nguyễn Văn Khải, ngay cả người bình thường cũng không tùy tiện cho kẻ thù biết mật mã nhà mình, huống chi Nguyễn Văn Khải lại cất giấu s.ú.n.g trong đó. Cậu ta không sợ Chu Nhất Phàm sẽ báo cảnh sát sao?

 

Còn nữa, chẳng phải Chu Nhất Phàm là game thủ cày thôi sao? Game thủ cày thuê đều là giao dịch qua mạng, như Chu Nhất Phàm và Nguyễn Văn Khải có thể biết đến nhau trong thực tế, đều là nhờ cô bạn gái ngoại tình của hắn mà thôi.

 

“Vậy hệ thống theo dõi của biệt thự là ai làm hỏng?”

 

“Tôi làm.”

 

"Vậy anh cũng giỏi thật đấy, chỉ đi đến nhà Nguyễn Văn Khải có một lần mà đã biết mật mã tầng hầm ngầm rồi biết cả vị trí hệ thống theo dõi của nhà cậu ta."

 

Chu Nhất Phàm cúi đầu không nói gì, dường như cắn chặt răng để nhận tội, bao gồm cả việc trộm ca-nô. Điều này làm Lâm Lang bực tức.

 

Khi được yêu cầu nhận tội, hắn im lặng, nhưng khi đã nhận, lại nhận tất cả tội danh về mình, làm mọi thứ trở nên rối tung.

 

"Thật sự là bực mình mà! Hắn đúng là thiếu đánh!" Lâm Lang không kiềm chế được cơn giận.

 

Lý Trường Phong hiểu rằng trong thời gian này, họ đã rất vất vả nên nói: ”Được rồi, các cậu về nghỉ ngơi đi. Dù sao hắn cũng không chạy đi đâu được, ngày mai tiếp tục thẩm vấn."

 

"Không được, chúng ta đã điều tra lâu như vậy, chỉ còn một bước nữa. Không moi được lời khai từ hắn, tôi không thể ngủ yên!" Lâm Lang phản đối ngay lập tức.

 

Lý Trường Phong lắc đầu, rõ ràng là Lâm Lang đang ganh đua với Chu Nhất Phàm.

 

Lúc này, Giản Diệc Thừa nói: ”Có thể tra một chút về Tô Dao, hắn có thể không để tâm đến mười hai mạng người, nhưng chắc chắn sẽ để ý đến người phụ nữ này."

 

Vì vậy, cả nhóm lại tiếp tục điều tra về Tô Dao. Kết quả là phát hiện ra một số điểm bất thường: tài khoản của Tô Dao bất ngờ có thêm hai mươi triệu nhân dân tệ  vào hai ngày trước.

Khi Tô Dao được triệu tập đến đồn cảnh sát, cô ta không biết chuyện gì đã xảy ra. Gần đây, cô ta đang hẹn hò với một doanh nhân giàu có, không biết chuyện gì xảy ra với Chu Nhất Phàm.

 

Dù sao cô ta cũng rất xinh đẹp, không lạ khi Chu Nhất Phàm mê mệt cô ta.

 

"Về số tiền hai mươi triệu nhân dân tệ trong tài khoản của cô, cô có gì để giải thích không?" Cảnh sát đi thẳng vào vấn đề, không quanh co.

 

Tô Dao né tránh ánh mắt, cuối cùng không chịu được áp lực từ cảnh sát, cô ta thừa nhận: ”Là bạn trai cũ của tôi đưa."

 

Hai ngày trước, Chu Nhất Phàm gọi điện thoại cho cô ta, nói rằng đã chuyển hai mươi triệu nhân dân tệ và hỏi cô ta đã nhận được chưa. Lúc đó cô ta giật mình, vì cô ta biết tình hình tài chính của Chu Nhất Phàm, đừng nói hai mươi triệu, ngay cả hai triệu hắn cũng không có. Nhưng vì hắn thật thà và dễ bảo, nên cô ta vẫn giữ hắn như một lựa chọn dự phòng, lỡ sau này không tìm được ai tốt hơn.

  ~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Khi nhận được cuộc gọi, cô ta biết Chu Nhất Phàm chắc chắn đã phạm phải chuyện gì nghiêm trọng, nếu không, hắn không thể có nhiều tiền như vậy.

 

Tuy nhiên, cô ta cũng không hỏi nhiều, hắn cho thì cô ta liền nhận, dù sao cũng là hắn tự nguyện, dù có chuyện gì xảy ra cũng không liên quan đến côta . Không ngờ, sự việc này lại dẫn đến cảnh sát.

 

“Tôi và Chu Nhất Phàm đã chia tay, tôi không biết hắn kiếm tiền từ đâu. Hắn cho tôi thì tôi nhận, nếu hắn phạm tội, các người tìm hắn, đừng tìm tôi.” Tô Dao nhanh chóng phủi sạch mối quan hệ với Chu Nhất Phàm, lấy lại tự tin và trở nên mạnh mẽ hơn.

 

Lâm Lang và Tôn Toàn nhìn nhau, trong lòng bỗng có chút đồng cảm với Chu Nhất Phàm.

 

Tuy nhiên, nghĩ lại thì không thể đồng cảm với kẻ gi//ết người như hắn, ai cũng phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình. Việc Chu Nhất Phàm không nhìn đúng người và vì một người phụ nữ mà gi//ết mười hai mạng người thì kết cục của hắn là điều tất yếu.

 

Nhưng lời của Tô Dao cũng không phải là không có giá trị. Khi Chu Nhất Phàm biết Tô Dao đã nhận tiền, hắn như bị kích động mạnh và quyết định thẳng thắn khai hết mọi chuyện.

 

Chu Nhất Phàm thừa nhận đã gi//ết người, nhưng có người giúp hắn. Người này nói cho hắn biết về s.ú.n.g ống được đặt trong tầng hầm và cung cấp cả mật mã, phá camera theo dõi và cung cấp ca-nô cho hắn.

 

Người này chính là Nguyễn Văn Hạo, anh trai của Nguyễn Văn Khải. Nguyên nhân đơn giản là vì những mâu thuẫn trong gia đình giàu có.

 

“Cha tôi muốn chia cổ phần tập đoàn Nguyễn thị làm hai, nhưng Nguyễn Văn Khải không biết gì về kinh doanh. Nếu chia cho cậu ta một nửa, công ty sẽ sụp đổ. Tôi không muốn gi//ết cậu ta, chỉ là nhất thời xúc động, tôi rất hối hận, thật sự hối hận…” Nguyễn Văn Hạo nói, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt.

 

Tổng giám đốc tập đoàn Nguyễn thị chôn mặt vào hai tay, nước mắt nước mũi chảy ra. Dù bây giờ có hối hận thì em trai anh ta cũng không về được nữa.

"Đã điều tra xong, Nguyễn Văn Hạo biết Chu Nhất Phàm muốn gi//ết em trai mình nên trợ giúp hắn ta, cũng đồng ý sau khi chuyện thành công sẽ cho Chu Nhất Phàm hai mươi triệu để hắn ta bỏ trốn đi nơi khác. Nhưng Nguyễn Văn Hạo lại không ngờ rằng Chu Nhất Phàm muốn gi//ết tất cả người ở trên đảo, hơn nữa đã có ý nghĩ mạng đổi mạng, hai mươi triệu cũng định để lại cho Tô Dao…"

Kế hoạch hoàn hảo của hắn ta cuối cùng lại bị phá chỉ bởi một chi tiết nhỏ.

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com