Toàn hào môn đọc tâm ăn dưa, thiên kim giả lại bị vạch trần rồi – Chương 1.1: Chậc chậc, đúng là một quả dưa lớn!

"Nghe nói Thẩm Ưu là thiên kim giả. Bữa tiệc hôm nay được tổ chức để chúc mừng việc tìm ra thiên kim thật, Thẩm Ngôn!"

“Nếu cô ấy thực sự là thiên kim giả, liệu Thẩm gia có để cô ấy ăn mặc xinh đẹp đến dự tiệc không nhỉ? Nếu làm vậy chẳng phải là đang tát vào mặt con gái ruột của họ sao?”

Thẩm Ưu mặc một chiếc váy được thiết kế tỉ mỉ, đeo đôi khuyên tai kim cương lấp lánh, càng khiến cô xinh đẹp động lòng người.

Trong khi đó, Thẩm Ngôn bên cạnh cô lại chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản phối với quần jean cũ, trông vô cùng lạc lõng.

"Cô ấy ăn mặc còn tệ hơn cả một con ch.ó nữa. Tôi nhìn thế nào cũng không nhìn ra cô ấy là con gái riêng nhà họ Thẩm!"

"Nhìn quần áo trên người cô ấy kìa. Cũ quá. Chắc không phải cô ấy nhặt từ trong thùng rác ra đấy chứ."

“Điều này khiến Thẩm gia thật mất mặt! Ưu Ưu, cô ấy thực sự là chị gái cô à?"

Thực ra Thẩm gia đã chuẩn bị một bộ váy và giày cao gót cho Thẩm Ngôn tham dự yến tiệc, nhưng khi những thứ này được giao đến tay Thẩm Ngôn, chiếc váy đã bị cắt thành nhiều mảnh, gót của hai chiếc giày cũng bị cắt thành chiếc cao chiếc thấp, trông cực kỳ khó coi. Cuối cùng Thẩm Ngôn đành phải mặc bộ quần áo khi được đón từ quê về.

Tất nhiên đây chính là “tác phẩm” Thẩm Ưu làm dưới sự điều khiến của cốt truyện.

Thẩm Ngôn bị chế giễu vì cách ăn mặc không phù hợp trong bữa tiệc khiến Thẩm gia cảm thấy rất mất mặt. Họ cho rằng Thẩm Ngôn cố tình làm vậy để bày tỏ sự phản đối và bất mãn với họ, mà Thẩm Ngôn lại là người có tính thờ ơ và không thèm quan tâm chuyện gì, căn bản không thèm giải thích, khiến người của Thẩm gia càng thêm chán ghét cô.

Thẩm Ưu giả vờ bối rối, khẽ cau mày, bất mãn nói: “Được rồi được rồi, mọi người bớt nói mấy câu đi, dù gì Thẩm Ngôn cũng là chị gái của tôi, nếu mọi người nói xấu cô ấy, chính là đang nói xấu Thẩm gia chúng tôi!”

Nhìn như họ đang bảo vệ Thẩm Ngôn, nhưng đối với những lời châm chọc Thẩm Ngôn, nghi ngờ Thẩm Ngôn là con gái riêng, lại không thèm làm sáng tỏ, ngược lại giống như họ đang ngầm thừa nhận đó là sự thật.

Chậc chậc chậc, đúng là con người, lắm chuyện thật.

Nhưng đây không phải là ý định ban đầu của Thẩm Ưu, cô tạm thời vẫn chưa thể thoát khỏi sự kiểm soát của cốt truyện.

Mấy ngày trước, cô đột nhiên thức tỉnh sau khi bị trói buộc với hệ thống ăn dưa! Cô phát hiện bản thân thực ra đang sống trong một quyển sách, mà bản thân lại là một nữ phụ độc ác, ngu xuẩn ngốc nghếch, là thiên kim giả tu hú chiếm tổ!

Trong cốt truyện, do sủng ái Thẩm Ưu nên người Thẩm gia không ai ngoại lệ, tất cả đều lấy được kịch bản pháo hôi, trở thành bàn đạp để thiên kim thật dấn thân vào con đường sảng văn vả mặt.

Haha, vì thiết kế nhân vật hỏng rồi!

Trừ khi thu thập được một trăm vạn giá trị trà xanh, nếu không cô sẽ phải tiếp tục tìm đường chết, đến khi cả gia đình đều bị đưa vào con đường pháo hôi.

Sau nhiều lần thử nôn ra m.á.u theo thiết kế nhân vật, Thẩm Ưu đã có kinh nghiệm, cẩn trọng đóng vai nữ phụ độc ác vừa ngu xuẩn vừa ngốc nghếch.

Vừa rồi hệ thống đột nhiên thông báo cho cô biết xuất hiện bug, cần được tiến hành sửa chữa, cô được yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ bình thường, nhưng thiết lập nhân vật của cô vẫn tạm thời bị hỏng, sau đó nó tiến vào trạng thái ngủ đông, không quên lưu lại cho cô bách khoa toàn thư ăn dưa.

Liếc mắt, cô thoáng thấy bóng dáng quen thuộc đang cầm ly rượu, giả vờ “đi ngang qua” họ như không có chuyện gì xảy ra. Thẩm Ưu biết, đó là người đến đưa kinh nghiệm cho thiên kim thật.

Ngô Giai Văn trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt, như muốn tìm chủ đề nói chuyện cùng bọn họ: "Em họ, các em đang nói gì vậy?"

Cô gái gần Thẩm Ưu nhất lên tiếng trước, như sợ người khác không nghe thấy, lớn tiếng nói: “Đương nhiên là đang nói về đứa con gái riêng hèn hạ nào đó đang âm thầm chửi bới Ưu Ưu rồi!”

Xoạt.

Đôi mắt Thẩm Ngôn lạnh lùng lướt qua,.

Thẩm Ưu giả vờ như không nhìn thấy, nhưng lông tơ đã dựng đứng lên.

Ngô Giai Văn giả vờ ngạc nhiên, như buột miệng nói: "A, em họ, em vẫn chưa nói với mọi người thực ra em họ Thẩm Ngôn mới là thiên kim thật của Thẩm gia sao?"

Câu nói này như một hòn đá khuấy động ngàn sóng.

Cô gái đứng gần Thẩm Ưu nhất trợn tròn mắt, khó tin nhìn Thẩm Ưu: "Ưu Ưu, lời cô ấy nói không phải sự thật đúng không?! Cô không phải là con gái của Thẩm gia sao?!"

Giọng cô ta rất to, mọi người có mặt đều bình tĩnh vểnh tai lên nghe ngóng.

Sau khi "vô tình" công khai sự thật, Ngô Giai Văn như nhận ra bản thân đã lỡ miệng, vội vàng đưa tay lên che miệng mình, hạ giọng như muốn bịt tai lại, áy náy nhìn về phía Thẩm Ưu: "Em họ, chị không có cố ý nói ra đâu, em tuyệt đối đừng tức giận.”

Câu nói có vẻ như đang cầu xin Thẩm Ưu đừng tức giận, nhưng thực ra lại tước đi cơ hội phủ nhận “sự thật” trước mặt mọi người của Thẩm Ưu.

Nếu không phải tính cách nhân vật không cho phép, bây giờ Thẩm Ưu đã trợn mắt nhìn cô ta rồi.

Trong mắt mọi người, đột nhiên Thẩm Ưu sắc mặt tái nhợt, im lặng như đang sợ hãi, điều này như chứng tỏ lời Ngô Giai Văn nói là sự thật.

Chương tiếp
kenhtruyen.com