XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ – CHƯƠNG 7: ZOMBIE BIẾT MỞ KHÓA CỬA

Hành lang bên ngoài đứng đầy Zombie với tư thế kỳ quái, lộ ra khuôn mặt xấu xí kinh khủng! 

Lít nha lít nhít, dày đặc một mảng. Thậm chí có chút không thấy rõ bóng dáng, chỉ lộ ra cánh tay dài đang không ngừng lắc lư trong không trung.

Lúc này, ngoài cửa có một con Zombie, đầu hơi ngẩng lên. Đôi mắt đỏ ngầu, hiện ra ánh sáng lạnh lẽo cùng chiếc cổ dài bị cắn mất một miếng, m.á.u xanh sớm đã đông cứng, kết thành một mảng lớn in trên cổ.

Không biết là vô tình hay cố ý, Zombie đột nhiên tiến đến áp sát vào mắt mèo. Ánh mắt đỏ ngầu lộ ra sự tàn bạo, khát m.á.u nhìn vô cùng hung ác nham hiểm.

Giống như vực sâu dưới đáy địa ngục, chỉ cần đối diện một cái liền cảm thấy toàn thân như bị bóng tối nuốt chửng.

Là Zombie! Nó đã phát hiện ra mình! Zombie bây giờ sao lại tân tiến đến thế! Còn biết mở cửa luôn!!!

Nàng nhất thời bị doạ cho sợ hãi, lùi lại liên tiếp, loạng choạng ngã xuống đất, mặt tái nhợt như tờ giấy. Mặc dù hình ảnh lúc ban nãy rất kinh khủng nhưng nàng vẫn giữ được lý trí, gắt gao cắn chặt môi dưới không dám phát ra bất kỳ tiếng động nào.

Ngay cả như vậy, bên ngoài dường như ngay lập tức phát giác được động tĩnh bên trong, động tác mở khóa càng thêm vội vàng, gấp gáp. Thậm chí có chút nôn nóng, bắt đầu đập cửa, phát ra âm thanh khàn khàn khó nghe.

Khuôn mặt Diệp Vãn Thanh vốn đã tái nhợt nay lại càng không có chút giọt m.á.u nào. Nàng hoảng hốt đứng dậy, kéo những đồ đạc lớn chắn trước cửa, khóa cửa cũng bị nàng vặn chặt lại, hy vọng có thể kéo dài thời gian được chút nào hay chút đó.

Ngay sau đó, nàng gọi liên tiếp cho Bạch Tuyên Âm. 

Không biết là do hắn ta ngủ say hay bên hắn đã xảy ra chuyện gì, mấy cuộc gọi đều không ai bắt máy. Đang định gọi cuộc cuối cùng thì hắn ta rốt cuộc cũng nghe máy.

Nghe thấy giọng nói ngái ngủ của hắn ta truyền tới, cảm giác lo lắng của Diệp Vãn Thanh cuối cùng buông lỏng đi một chút. Lúc này, nàng đã chuẩn bị xong xuôi, không rảnh mà nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Không đợi được đến sáng mai rồi, bây giờ phải đi ngay!"

Bạch Tuyên Âm mơ mơ màng màng, đầu óc vẫn còn đang trống rỗng. Nghe thấy giọng điệu gấp gáp của nàng, hắn ngay lập tức phát giác được vấn đề. Đêm hôm khuya khoắt lại gọi liên tục cho hắn như vậy, hơn phân nửa là đã xảy ra chuyện.    

"Được, chúng ta đi."

Bạch Tuyên Âm vừa mới thò hai chân xuống, chưa kịp bước xuống giường nữa, đã bị một cơn gió lạnh đập vào mặt. Hắn ta rùng mình một cái, nhưng cũng không quan tâm gì nhiều, nhanh chóng chuẩn bị đồ dùng mang theo.

Vừa ra khỏi phòng, liền nghe thấy bên ngoài có tiếng ầm ầm, chấn động đến mức tường cũng bắt đầu bong tróc, rơi sơn.

Bạch Tuyên Âm không ngốc, nhìn thấy cảnh tượng này liền lập tức hiểu ra chuyện gì. Thời gian cấp bách không kịp nghĩ nhiều, hắn ra ban công thả dây thừng xuống đất, đầu kia buộc vào lan can. 

Động tác thành thạo khéo léo, hắn thuận theo dây thừng chậm rãi trượt xuống dưới.

Bạch Tuyên Âm từng là một người đam mê du lịch, thích leo núi, nhảy bungee. Những hành động mạo hiểm này hắn đều đã thử qua. Việc này đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ, chỉ năm ba phút đã tới mặt đất.

Quay đầu nhìn lại, bóng dáng đối diện vẫn đang treo lơ lửng trên không, chưa xuống được một phần ba nữa. Bạch Tuyên Âm sốt ruột thay nàng: "Sao ngươi chậm vậy?"

Nàng chưa từng thử qua cũng không có kinh nghiệm trong khoản này, dây thừng đưa tới đưa lui, thân thể cũng lung la lung lay theo. Cả người đụng trúng không biết bao nhiêu cạnh tường, đau đến mức suýt nữa làm nàng buông tay.

Bất quá, nàng cũng biết tình hình hiện tại đang rất khẩn cấp. Nàng khẽ cắn môi, giống như là muốn đánh liều, tay cầm dây buông lỏng ra một chút, thân thể trong nháy mắt mất đi trọng lượng, lao nhanh xuống dưới.

Dây thừng thô ráp mài mòn lòng bàn tay nàng, m.á.u tươi rỉ ra đau rát vô cùng. Diệp Vãn Thanh không có thời gian để quan tâm đến vết thương nhỏ này, nàng đang toàn tâm toàn ý tập trung vào việc rơi xuống, đáp đất an toàn.

Nàng không muốn trở thành cản trở của Bạch Tuyên Âm, thấy hắn đã đứng trên mặt đất, nàng cũng vội vã nhảy xuống theo. Chân vừa chạm đất, một đám Zombie không biết từ đâu xông ra.

Diệp Vãn Thanh không kịp tháo dây an toàn, dứt khoát dùng d.a.o cắt đứt sợi dây. Không còn bị trói buộc, nàng lập tức chạy tới chỗ Bạch Tuyên Âm.

Trời khá tối nhưng thông qua ánh sáng lờ mờ, Diệp Vãn Thanh vẫn nhận ra được bóng dáng Bạch Tuyên Âm. Nàng lao thẳng tới mục tiêu, Zombie sau lưng như được tiêm m.á.u gà, đang điên cuồng đuổi sát phía sau.

Nhìn thấy phía sau đen kịt một mảng, Bạch Tuyên Âm giật mình: "Lúc nãy ta xuống sao không thấy con Zombie nào! Giờ ở đâu ra mà xuất hiện lắm vậy?"

"Đi mau!" Nàng chưa thấy gặp qua Bạch Tuyên Âm nhưng động tác kéo cánh tay hắn lại không một chút do dự "Chắc là do ngửi được m.á.u của ta mà kéo tới đó."

"Máu?" Bạch Tuyên Âm thể trạng tốt, dáng người tương đối cường tráng. Sau khi nhận ra là Diệp Vãn Thanh đang bị thương, hắn ngay lập tức trở tay. Đổi thành hắn giữ chặt cánh tay nàng, mang theo nàng chạy.

"Đúng vậy! Zombie đối với mùi m.á.u rất nhạy cảm. Trong một phạm vi nhất định dù chỉ một chút cũng có thể thu hút sự chú ý của chúng." 

Nàng thể lực không bằng Bạch Tuyên Âm, giải thích xong cả người gần như thở không nổi.

Hắn gật đầu, dẫn Diệp Vãn Thanh một đường chạy thẳng tới chỗ để xe.

Vừa đến trước xe, hai người còn chưa kịp thở, một con Zombie từ góc khuất lao ra. 

Diệp Vãn Thanh phản xạ cực nhanh, cản trở đòn công kích của nó. Bạch Tuyên Âm vừa mở khóa xe xong, ngước nhìn lên đã thấy nàng đang bị Zombie cuốn lấy, vội xuống xe hỗ trợ.

Zombie khí lực cực lớn, ép nàng gần như khom lưng thở không nổi. Khóe mắt  liếc thấy Bạch Tuyên Âm tới gần, nàng nghiến răng hỏi.

"Có d.a.o không?"

"Có!"

"Trực tiếp c.ắ.t c.ổ nó!"

Bạch Tuyên Âm không chút lưu tình, hung hăng đ.â.m mạnh xuống. Máu b.ắ.n tung tóe lên người hắn. Zombie như con rối bị mất đi điều khiển, lập tức ngã ra sau.

"Gào, gào gào——"

Nàng quay đầu nhìn thoáng qua, bọn họ chỉ dừng lại một hai phút thôi mà đám Zombie phía sau đã áp sát.

Mắt thấy Zombie sắp đuổi kịp, Diệp Vãn Thanh vội vàng hét lớn một tiếng: "Mau lên xe!"

Chương trướcChương tiếp
kenhtruyen.com